MÙA ĐÔNG YÊU THƯƠNG

Nguyễn Thị Thu Hoài

Tôi yêu mùa đông…

Vì cái rét ngọt ngào, se sắt của tiết trời, nhất là những ngày ti-vi dự báo thời tiết “rét đậm, rét hại”… Đó là những ngày nhiệt độ ngoài trời dưới 15 độ C, chạy xe ngoài đường, gió lạnh tát vào mặt, có phải bạn chỉ mong mau mau chóng chóng về đến nhà? Bước vào nhà, bạn sẽ dễ nhận ra rằng: trong nhà ấm hơn ngoài trời nhiều! Đừng vội cười bạn nhé bởi cái điều đến một đứa trẻ lên ba cũng biết. Điều mùa đông muốn nói với ta là: Gia đình là nơi chúng ta được sưởi ấm, là nơi chúng ta mong tìm về dẫu ở đâu trên mọi nẻo đường đời phiêu bạt…

Tôi yêu mùa đông…

Vì cái giá lạnh của mùa đông “đồng lõa” với tôi trong việc giục mẹ nghỉ sớm… Mẹ vẫn thế, hay lam hay làm, tham công tiếc việc, những ngày nắng ấm, tối, ăn cơm xong mẹ còn tiếp tục soạn việc ra làm: vót vành, ủi lá… chuẩn bị cho công việc ngày mai. Tôi nhắc mẹ nghỉ sớm, mẹ bảo: “Đang xem chương trình ti-vi hay, làm để theo dõi cho hết”. Tôi biết mẹ chỉ lấy cớ vậy thôi. Công việc của người làm nón làng tôi có khi nào mà hết được, hết khâu này đến công đoạn khác, lúc nào cũng có thể tranh thủ làm được. Ngày xưa (nhưng chưa xa lắm), ba chị em tôi nối tiếp nhau vào đại học, cũng nhờ mẹ tần tảo sớm hôm như thế mà chúng tôi có tiền đi học, và cũng vì thế, chúng tôi có thêm một động lực thôi thúc mình học tốt… Ngày đông giá, tôi có thêm một lí do- một “đồng minh” để thuyết phục mẹ. Rét quá tất nhiên không tốt cho sức khỏe, nhưng có thể mặc thêm áo, đắp thêm chăn chống rét, nhưng nếu mẹ làm việc quá nhiều, quá vất vả thì….

Tôi yêu mùa đông…

Vì những buổi tối cả nhà quây quần bên lò than cùng sưởi ấm… Năm ngoái còn có út ở nhà, mỗi lần ngồi sưởi, hai chị em lại chành chọe nhau, đứa nào cũng muốn để bàn tay phía dưới, gần sát những hòn than đỏ hồng để được nhiều hơi ấm hơn… “Cuộc chiến” thường kết thúc khi hai đứa bị mẹ hoặc cha mắng cho, rồi thì cười khì nhìn nhau, và bắt đầu “cuộc chiến” mới – hích khuỷu tay để đổ lỗi cho nhau… Có hôm cạnh lò than có thêm mẻ lạc rang, ngô rang… Ngồi sưởi xong quần áo ai cũng ám khói, nhưng tôi chẳng thấy khó chịu mà lại đặt cho nó một cái tên mới mượn từ tên một tác phẩm của Bác: “con người biết mùi hun khói” !

Vì những đêm đông quấn mình trong chăn ấm, quờ chân nghịch ngợm sang chân mẹ hay chân út để rồi thích chí cười khi mẹ và út giật mình vì tưởng đụng nhầm cục đá đông lạnh!

Tôi yêu mùa đông…

Vì tôi được nghe nhiều người mắng hơn! “Mặc quần dài vào cho ấm, tưởng mình khỏe lắm đấy!” hay “Đừng gội đầu, coi chừng lại cảm lạnh đó, người ta không ai chết vì ba ngày chưa gội đầu đâu!” (Mẹ); “Sao không đeo bao tay, chạy xe cóng tay bây giờ!” (Chị và em); “Trời lạnh lắm, không được thức quá khuya, nghe không?”(Một ai đó…)

Tôi yêu mùa đông…

Vì mấy lớp áo chống rét khiến cho những ai có thân hình…khiêm tốn trở nên… đỡ khiêm tốn hơn..,

Tôi yêu mùa đông…

Vì tiết trời này khiến tôi trở thành một người “khéo tay – hay làm”. Là con gái, nhưng tôi không được khéo léo như ai đó. May mắn, những tháng ngày sinh viên, tôi cũng học lỏm được từ cô bạn thân cách đan khăn len… Từ đó, mùa đông nào tôi cũng đan vài cái khăn, cái thì mẹ, cái thì chị, cái cho cháu, cái tặng bạn… Nhìn chiếc khăn do chính mình tự tay ra chợ chọn len, lên mạng tìm kiểu đan rồi cặm cụi mấy đêm đan… trên cổ ai đó…, trong lòng ngân lên niềm vui và dường như cũng được sẻ chia hơi ấm từ người quàng khăn…

Tôi yêu mùa đông…

Vì mùa đông cho lòng người biết rằng mình cần lắm hơi ấm tình yêu thương…

Chủ bút: Hỗn Tạp Blog

Hỗn tạp blog, blog lưu giữ tất cả các bài viết hay trên mạng internet, từ tin tức công nghệ, cho đến sức khỏe, làm đẹp. Từ thủ thuật blogger cho đến Facebook

Có thể bạn sẽ thích

Có 0 nhận xét Đăng nhận xét