MÙI THƠM RƠM MỚI

Ngọc Tuân


Quê mình đang vào vụ gặt. Cánh đồng nhuốm vàng từng ngày, sắc vàng của lúa chín. Cứ mỗi chiều đi trên đường cái quan, mùi thơm rơm mới quấn quýt. Cái thứ mùi thơm say say, nồng nồng như mật ong phơi nắng chẳng lẫn vào đâu được. Càng được nắng rơm càng thơm. Đi ngang qua chỗ rơm vừa mới tuốt là cảm nhận được vị ngọt của mùa màng. Ngả vào đống rơm đã phơi khô là cảm nhận đựợc hương kén tằm ngày chín vụ. Hương thơm rơm mới cứ lùa qua từng nang khứu giác làm ta ngất ngây. Mỗi ngày xa quê, xa cánh đồng hương thơm ta chỉ sống trông hoài niệm. Mỗi lần về quê vào vụ gặt là như sống lại cả quãng đời tuổi thơ được vây bọc trong hương thơm của lúa. Chẳng thể nào quên được.

Những ngày này rơm như thứ chất liệu chính để vẽ nên bức tranh làng quê. Ngõ xóm rơm quấn lấy nan hoa xe, cài vào đầu quang gíong, leo lên bờ rào. Đường làng rơm như sông vàng, người xe bơi trong sóng rơm. Bãi đồng cao, thay vào màu cỏ xanh là rơm vàng trải thảm. Đám trẻ con tha hồ bày vẽ những trò chơi với những đống rơm. Đánh trận giả mà chui trong đống rơm mới thì có trời mà tìm, nhiều khi thấy êm êm, thơm thơm ngủ quên luôn trong đó. Nắm rơm tết lại thành hình con cúi khoanh tròn, cắm thêm mấy cái lông gà, đội lên đầu làm thổ dân. Tay mỗi đứa một cây sậy, tay vỗ miệng phát ra âm thanh lu.. lu.. lu.. rượt đuổi nhau suốt đêm trăng. Trèo lên đống rơm cao nhảy xuống chỉ là trò của đám mới biết chạy, ở truồng. Lũ con gái bẻ cây cắm choái, ủ rơm lên làm nhà, có thêm mấy cái võ ngao vậy là chơi trò đi chợ, nấu cơm, mua bán. Điệu nghệ nhất là lũ con gái trải rơm chơi chuyền thẻ với câu hát đồng dao:

Chuyền chuyền một
Chuyền chuyền hai
Chuyền chuyền ba…
Qua cầu
Lăn sỏi
Chuối đỏ
Chó đuổi
Như ma
Hùm tha
Mây thắt
Bắt con cá
Chặt đầu đuôi
Bơng mâm trầu
Hầu mâm rượu
Ai có tiền
Liền vô ghế
Ai không tiền
liệu mà xéo
Bắt cho khéo
Khớt cho khéo
Khớt kẻo réo
Khéo kẻo rớt
Dân chơ
Dơ chân
Mà nẻ
Thử nào
Sang tay, bắt con một.

Trong thế giới của rơm, lũ trẻ con chẳng bao giờ biết chán.

Với nhà nông, rơm làm được khối thứ, thức ăn cho trâu bò, ủ phân bón ruộng, chất đốt, bện con cúi giữ lửa, ủ nấm, lót ổ rơm ngủ mùa đông, đạp với đất nhão trát vách nhà… Bây giờ gas thay củi đun nhưng những ai đã được ăn nồi cơm nấu bằng rơm, nấu bằng nồi gang, khi cơm cạn ghế xuống, vùi than rơm lên. Chín rồi, thổi tro đi, mở vung ra, một lớp cháy vàng xuộm bao quanh lấy nồi cơm. Cháy đó mà nắm bằng tay, chấm với nước thịt kho thì nhớ đời. Đồng sâu vào vụ gặt, nước vẫn còn đọng từng vũng, ở đó có những ổ cá quả. Bắt được vài con, chặt cành tre tươi xuyên qua miệng cá vào ruột, đốt lửa rơm lên mà nướng đến bao giờ lớp vẩy cháy hết, bẻ ra, thịt cá trắng bông, thơm lừng. Nhà quê, thịt con cầy mà không có rơm để thui thì mất ngon. Vịt đàn chạy đồng đẻ rơi, chim trích làm tổ, đẻ trứng trong ruộng lúa. Nhặt trứng ấy, móc bùn bọc ra ngoài, đốt rơm lên nướng, khi nào bùn khô, gẩy ra, bẻ lớp bùn khô là võ trứng lóc theo. Trứng nướng kiểu này ngon hơn luộc cả ngàn lần. Rơm phơi khô được xây thành cây cao để dành làm thực phẩm cho trâu bò. Bây giờ, trâu chẳng còn, lợn nhà không nuôi mà nuôi trang trại, rơm thừa. Chẳng biết làm gì với nó người ta đem đốt. Vào mùa, đồng cháy, khói rơm trắng kéo suốt cánh đồng. Nhiều chỗ rơm chưa khô cứ nghi ngút khói. Đêm đêm, gió lào thổi mạnh những đốm lửa rơm bập bùng khắp đồng. Khói rơm lẫn quất quanh làng. Sáng sớm, trong sương, khói len lõi trong các tán cây, làng xóm như chìm trong mây trắng.

Mùa gặt đến rồi, về quê đi.

Chủ bút: Hỗn Tạp Blog

Hỗn tạp blog, blog lưu giữ tất cả các bài viết hay trên mạng internet, từ tin tức công nghệ, cho đến sức khỏe, làm đẹp. Từ thủ thuật blogger cho đến Facebook

Có thể bạn sẽ thích

Có 0 nhận xét Đăng nhận xét